Đã lâu chả viết lách gì, cảm hứng như tuột dốc không phanh. Cứ bỏ qua mà không kéo lên thì càng ngày càng thảm. Nên phải có động thái kéo lên cái cho đời lại “hào hứng”. Đúng là thú vui cũng có lúc xịt lúc nổ. Đam mê cũng có lúc hào hứng rồi lụi tàn…
Nhưng cảm hứng với những con đường có lẽ không bao giờ giảm xuống. Khoác ba lô lên vai nào ta lại lên đường. Có thứ gì mê hoặc người ta đến vậy cơ chứ.
Lần trước đã đi ngược Sông Mã đến tận Mường Lát, vẫn còn nhớ như in cái cảm giác đi trên một thứ gì đó không thể được gọi là đường, vẫn còn nhớ hầu như hết những rặng tre, những thảm lá vàng phủ kín mặt đất, cái bè qua khúc sông nhỏ níu vào một sợi dây và đến cả cái xuồng nhỏ đi ngược dòng nước dữ dội…
Vừa đi cứ vừa lẩm nhẩm cái bài “Tây Tiến” của nhà thơ Quang Dũng. Bởi ít có bài thơ nào ấn tượng đến thế đối với bản thân mình – một người chả ưa gì thơ phú. Không hiểu có mối liên hệ nào vô hình hay không nhưng cái ấn tượng ấy có ngay từ khi đọc bài thơ này lần đầu tiên, ngay từ cái thời không biết “phượt” là gì.
Bẵng đi một thời gian dài, và khi bắt đầu đến với cái thú vui “xê dịch” như Nguyễn Tuân nói thì gặp ngay lại bạn cũ. Hình ảnh con đường Tây Tiến cũng hoành tráng như thế, có phần thơ mộng như thế nhưng hiện thực hơn qua một bài viết của một member nào đó không hề quen biết.
Thế là đủ để “xê dịch”…
Ấy vậy, nên cái quãng còn sót lại của con đường Tây Tiến đến khi có một người bạn nhắc đến và rủ rê thì cũng chẳng cần phải suy nghĩ gì nhiều, cứ đi là… sẽ đến.
Ấn tượng về Thượng Lào không nhiều như đã nghĩ nhưng cũng đủ để thỏa mãn cái trí tò mò lâu nay.
Đọc thêm: Du lịch Bụi Lào
Vượt qua cửa khẩu, đặt chân sang đất Lào
Sông Mã trên đất Lào
Đường vào Sầm Nưa
Ở Sầm Nưa một ngày cũng đủ để thấy những ưu điểm của miền đất này. Không phải là một đô thị hiện đại hay sầm uất, Sầm Nưa có cái không khí hiền lành dễ mến. Phần lớn các công trình công cộng đều vẫn còn chút dáng vẻ đặc trưng kiến trúc Lào.
Ngôi chùa Phonexaysanalam mang đậm nét văn hóa Lào
Người dân nơi đây hiền và lành theo đúng nghĩa của 2 từ đó. Vào một tiệm sửa xe bên đường, mặc dù miệng và tay chân cùng nói, hiểu nhau chắc không quá những từ như “Việt Nam”, “du lịch” nhưng vẫn nồng nhiệt nói chiện, ai biết tiếng gì xài tiếng đó, ai cầm gì trên tay hươ cái đó… và vẫn thấy vui ^_^
Kinh nghiệm Du Lịch Lào (chi tiết)